domenica 3 maggio 2009

Khi chiều thẩm

Chiều thẩm lại - Hàng cây yên dáng nhớ
Trăng không lên. Sao dầm lệ, lu mờ
Tôi khua lòng, lòng ướt át và thơ
Buồn đậm cánh không bay nhè nhẹ được
Đời tối quá! Em ơi, tôi nguyện ước
Một bàn tay thắp hộ lửa lòng lên
Một tấm thân ấm áp ghé ngồi bên,
Câu dìu dịu vỗ về hồn nhức nhối
Đôi tai bạn để nghe lời chim nói
Em xa xôi, tôi cô độc em ơi!
Còn gì buồn bằng những lúc sương rơi
Từng hạt nặng trên lưng tàu lá chuối!
Sương khóc hộ cho đời tôi trơ trọi,
Cho đời em lạnh lẽo chốn phòng không
Cho con tim đơn lẻ giữa mênh mông
Khi chiều thẩm, hàng cây yên dáng nhớ.

Nam Cao

Nessun commento:

Posta un commento